Lời đăng bởi: atmin
Bài Hát: Anh Nghệ Sĩ
Trình Bày: Imagine
Bài hát: Anh Nghệ Sĩ - Imagine
Từng chiếc lá cuối cùng của xác mùa thu đang rơi
Gió thỏi đung đưa tiếng hát của chàng nghệ sỉ bên đời
Từng đêm lang thang phố vắng với bản tình ca không lời
Nhớ về ai trên phố nhỏ dìu tay đón đưa chờ đợi
Hay tiếng mưa nặng hạt chồng chất bên thềm vắng cô đơn
Lời nhac khiến trái tim buốt giá trong đêm đông khô hơn
Bao năm nắm lấy niềm tin , hi vọng ngày mai tươi sáng
Vì Kiếp nghèo đang mang như là hạnh phúc trong đời trời ban
Tiếng gọi từ lâu thôi thúc không cho phép chân dừng lại
Hạnh phúc võn vẹn niềm đau , trống vắng củng k cần ai
Thăng trầm cuộc sống như những nốt nhạc tâm trạng âm vang
Gánh vác nợ người , buồn đau vẫn cười , không trách mắn , lời thang
Luôn tin rằng cuối con đường nơi ngã xuống là màu nắng
Trôi qua hết buồn vui , sưởi ấm kiếp người khô cằn
Giọt sương ban mai với ly cafe giữa đời ngược xuôi
Nhìn đời rồi cười , những ước muốn rồi củng làm được thôi
Hôm nay lại nhớ phố củ nhưng thể nào về nhà
Vì từng hứa với công việc là sẻ không để rề rà
Bước thật nhanh trên vỉa hè chỉ ước hôm nay trời không mưa
Đi trong tối , không muốn nói điều gì giữa dòng người thưa
Trên phố phóng xe như tên , và bỏ chạy khi gây tại nạn
Có Thằng nhóc bên đường đang khóc vì máu chảy lai láng
Cuộc gọi trể , Mẹ nơi xa hỏi“ con trai đã về nhà chưa “
Tiếng còi cứu hỏa vừa qua , hôm nay thành phố có cháy nhà nửa
Hook :
Hành động cứ như lập trình rồi ta trở về nhà
Giấu muộn phiền , thay vào niềm đau bằng điếu thuốc lá
Trang sách hôm qua vẫn không đọc hết vì thức chưa đủ
Ta ước trong cơ thể này thiếu oxy nhưng thừa ngủ
Để có đủ thời gian , viết hết tâm tư trãi đời
Ước muốn xung quanh thật nhiều niềm vui do ta tự mời
Tai nạn giao thông diễn tra trong từng giây phút
Cướp sinh mạng như trò game đăng ảnh câu like facebook
Cầu chữ Y hôm nay thật đẹp ,vì không kẹt xe chen chút
Sẻ không trể vài phút có khi nửa giờ để về trước cổng
Thời gian là cuộc đua trã phí cho những người lao động
Họ không ngại bấm còi dù biết phía trước đã tít lối
Có người bực bội trút hết cơn giận cho người sau hít khói
Thành phố thật đẹp với những buổi chiều hoàng hôn
Thành phố thật giỏi khi có tài biến những kẻ dốt thành khôn
Bao chặn đường đã đi nhìn lại chỉ còn dấu chân
Ký ức ! không đẹp cứ giữ thì chỉ làm nó xấu thêm
Ta là con người mới của buổi sáng thức dậy vươn vai
Mệt nhọc là bạn hằng ngày , sánh cùng mồ hôi bương chảy
Là hạnh phúc của sự tự do không ai cho phép
Là niềm tự hào của bản thân phiêu du đến hết kiếp
Hình hài phong trần bụi cát được phật sống tạc nên
Cho dù có ngã xuống thì vẫn giữ nụ cười lạc quan
Chuốt cạn chén đắng và đêm nay ta lại say
Gửi hồn vào gió , cất giọng tình cảm trong ta chất đầy
Có ai nghe không trả lời tôi biết đi ???
Tự kỷ rồi viết , không ai đồng cảm thế tôi viết chi
1 bài nhạc buồn có thể lấp hết tâm trạng đang mang
Cho hết kỉ niệm vào lời hát để đời ta sang trang
Viết cho người anh , em xa quê vì tương lai
Viết cho số phận không may mắn gồng mình với đời bương chảy
Viết cho tôi , viết cho bạn những buồn vui trong đời
Viết cho hết từng giai điệu trong bản nhạc không lời
1 ngày nắng Bình Dương MC12 không còn muộn phiền
Hẹn gặp Đủm Beo Tam Kỳ tại Sài Gòn ôn ngàn câu chuyện
( si ba chao Đủm sì ke )
Xem thêm