Lời đăng bởi: atmin
Bài Hát: Damn Mê
Trình Bày: HuyBoui
Con luôn nhớ những giây phút được ở bên gia đình
Con vẫn nhớ từng cơn gió vút lươn qua những khe núi lướt nhẹ qua da mình
Con luôn nhớ khi ra ngoài vẫn phải tự hào mình là người Gia Lai
Ngẩng cao đầu mà không cần ra oai
Đam mê như đồng áng con cố làm cho nó ra môn ra khoai
Đồi núi thấp thoáng phía xa như những vòng tay chở che buôn làng
Cùng cất lên khúc hoan ca đưa tình yêu vào trong đất cát
Từng cành lá kết trái đơm hoa đem cho bà con sự ấm no muôn vàn
Và tình yêu mẹ cha đã nuôi con khôn lớn với một đam mê đang tuôn tràn
Trong tim con là những tiếng cồng chiêng nhẹ rung động trong không gian
Mang theo thanh âm của tự do nhân gian muôn đời vẫn mãi ngân vang
và
Những thứ nhỏ bé dần dà thấm thía vào trong câu ca
Cứ thế cứ thế đến một ngày con biết âm nhạc sẽ là đôi cánh cho con bay thật xa
Đến vùng trời mới rời xa khỏi nơi này
Biến từng lời hát thành thứ để con phơi bày
Những cảm xúc mà con luôn giữ trong tim
Để một ngày, con sẽ mang hào quang về lại nơi đây
Đến vùng trời mới rời xa khỏi nơi này
Và con sẽ biến từng lời hát thành thứ để con phơi bày
Những cảm xúc mà con luôn giữ trong tim
Để một ngày, con sẽ về lại nơi đây
Có lẽ con đã
SAIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
Có lẽ con đã sai không hơn
Bao ước mơ con vẫn mãi trông nom
Theo đam mê lên phố lớn nhưng mà giờ nó đã
GONEEEEEEEEEEEEEEEEEE
Những khát khao con cứ thế cuốn bay theo vòng xoay cuộc sống
Sai, có lẽ con đã sai khi vô Sài Gòn
Ngỡ là tung bay mà hóa ra lại lung lay như diều bị bung dây khi sức lực con cứ ngày càng mài mòn
Sai, con đã nghĩ hòn ngọc viễn đông sẽ là nơi đầy triển vọng để con biến ước mộng thành thực từ những cơ hội con giành giật nhưng hóa ra chỉ là những viễn vông
Không tiền không quen thì mong quyền mong fame
Trong biển dân đen, thì có mấy ai không làm quần quật trong đêm
Mong nhà mong xe, có người thong thả không care
Chính sự chênh lệch giàu nghèo là thứ đã giày xéo và cho con biết thành phố này không fair
Man, con đã thấy bao con người phải túng quẫn khi đánh mất đi sự tự do
Linh hồn và thể xác chỉ còn lại một nửa như là bán thân để có thể tự lo cho cái eo
Không để cái nghèo tự sự cho thanh xuân
Lấy ước mơ làm mái chèo để vượt qua gian truân
Miếng ăn con phải cố dành giật và luôn nhanh chân
Trên đất sài gòn, vì đồng tiền mà tưởng chừng như đánh mất đi thanh âm bản thân
Vì vật chất quyết định địa vị nên với con nó như một rào chắn vẫn cứ luôn cản chân
Liệu đây là thành phố của khát vọng hay là ác mộng cho những số phận nhỏ nhoi
Mong được một bước lên bảng vàng để hay bị vùi dập một cọng cỏ non
Có lẽ con đã
SAIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
Có lẽ con đã sai không hơn
Bao ước mơ con vẫn mãi trông nom
Theo đam mê lên phố lớn nhưng mà giờ nó đã
GONEEEEEEEEEEEEEEEEEE
Những khát khao con cứ thế cuốn bay theo vòng xoay cuộc sống
Sai, ừ thi có lẽ con đã sai khi mong rằng mình sẽ thành công khi đi tới thành phố lớn
Nhưng thật sự liệu nó tốt hơn không nếu khả năng tài chính của mình là bằng không
Tài chính của con là âm nhạc chứ không có từ những tờ giấy vậy liệu chỉ chừng đấy là đủ để có được ước mơ mà con luôn hằng mong?
Vậy thì tiếc rằng không!
Nơi đây được vây quanh bởi những tòa nhà cao trọc trời bao vây con người như là một nhà lao
Ai cũng một phần giả tạo
Ai cũng bám lấy một hy vọng mình sẽ bay thật cao
Khát khao như con chim bị nhốt trong lồng buộc phải tuân pheo guồng quay cuộc sống
“Phải có tiền, phải có quyền mới bớt phiền” là châm ngôn nơi đây ma con vẫn luôn thuộc lòng
Mẹ ơi, ước mơ sẽ bị tha hóa nếu đặt với tiền lên trên bàn cân
Vì bấn nên làm càn và thứ được bán tên là cần để rồi bị những cám dỗ cản chân
Để rồi quên mất bản thân
Niềm tin trong con biến chất cứ thế tàn dần
Và đọng lại trong âm nhạc là những lời trách móc than phận như áp lực nặng cả ngàn cân
Và đó là Sài Gòn
Thành phố của của sự hào hoáng hay là những mồ chôn
Của những khát khao đã chết để lại trần gian là những cỗ máy vô hồn
Liệu đây là thành phố của khát vọng hay là ác mộng cửa những số phận nhỏ nhoi
Mong được một bước lên bảng vàng để hay bị vùi dập một cọng cỏ non
Có lẽ con đã
SAIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
Có lẽ con đã sai không hơn
Bao ước mơ con vẫn mãi trông nom
Theo đam mê lên phố lớn nhưng mà giờ nó đã
GONEEEEEEEEEEEEEEEEEE
Những khát khao con cứ thế cuốn bay theo vòng xoay cuộc sống
Có lẽ con đã sai!
Xem thêm