Lời đăng bởi: atmin
Bài Hát: Liên Khúc Yêu Người Chung Vách, Tình Chỉ Đẹp Khi Còn Dang Dỡ, Bặc Trắng Lửa Hồng, Phận Gái Thuyền Quyên, Mãi Tìm Nhau, Ngày Xưa Anh Nói, Người Phu Kéo Mo Cau
Trình Bày: Bằng Chương, Hồng Quyên, Huỳnh Thật, Hồng Phượng, Ý Linh, Puol Lê
1. Yêu người chung vách
Nhà nàng chung vách với nhà tôi
Hai đứa chia nhau một góc trời
Một sáng mùa đông vang tiếng pháo
Nàng bước theo chồng, tôi lẻ loi.
Nhà mình chung vách sao mối tình lại xa
Có phải vì tôi trắng tay đời nghèo
Hay tại duyên lành chưa tới
Hay vì tơ hồng chưa se mối
Nên đôi mình không bước chung đôi.
Nhà mình chung vách sao vẫn hoài tình câm
Có lẽ tại tôi thương lén yêu thầm
Hay là vì tôi xấu xí
Nên mắt nàng giả vờ không thấy
Khi tôi mang tặng em trái tim yêu.
Một sáng mùa đông có ngựa xe pháo hồng
Tiễn nàng đi lấy chồng
Vách buồn lạnh tường vôi, yêu người chưa kịp nói
Chung vách thì cũng đến thế thôi.
Nhà mình chung vách sao chúng mình biệt ly
Biết hận gì đây, biết nói năng gì
Tôi một đời ôm lẻ bóng
Nghe lòng dậy từng cơn sóng
Chim sáo buồn chim sáo sang sông.
2.Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ
Tôi đã yêu anh từ muôn kiếp nào
Cho dẫu mai sau đời nhiều bể dâu
Biết rằng chẳng được gần nhau
Đừng đem cay đắng trao nhau
Cho cung đàn lỡ nhịp thương đau.
Tôi đã yêu anh tình yêu ban đầu
Tôi biết riêng tôi gặp nhiều khổ đau
Mắt buồn thức đã quần sâu
Để thương để nhớ cho nhau
Nước mắt nào rơi vào đêm thâu.
Thôi xin anh đừng buồn
Xin anh đừng buồn
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Đời mất vui khi đã vẹn câu thề.
Tôi biết yêu anh tình tôi lỡ làng
Tôi biết yêu anh tình tôi dở dang
Cũng đành chấp nhận hợp tan
Bèo mây trọn kiếp lang thang
Cho cung buồn rơi vào đêm đêm.
3. Bặc trắng lửa hồng
Tình nghĩa đôi mình chỉ thế thôi sao
Gặp gỡ chi rồi thoáng tựa chiêm bao
Tình anh như áng mây cao
Tình em như ánh trăng sao
Cớ sao mình chẳng được gần nhau.
Cuộc sống kim tiền chia cách đôi ta
Bạc trắng lửa hồng nẻo đời thêm xa
Đường anh sương gió bao la
Đường em thêu gấm thêu hoa
Đớn đau này muôn kiếp không nhòa.
Hẹn ước nhau chi cho một người ôm mối hận
Nhìn theo một chiếc xe hoa
Trăm năm biết có duyên gì
Gian truân nếu có qua cầu
Thì hợp tan duyên số mà thôi.
Một bước xa rời muôn kiếp ly tan
Một cánh thiệp hồng tiễn người sang ngang
Mười hai bến nước thênh thang
Từ nay đôi nẻo quan san
Khóc cho đời bạc trắng lửa hồng.
4. Phận gái thuyền quyên
Từ nay thôi đành duyên mình lỡ đôi
Dù vương vấn mãi cũng thế mà thôi
Khi xưa thầm nói yêu nhau
Bao nhiêu mộng thắm ban đầu
Thôi xin đừng tiếc nhớ thương chi.
Từ nay đôi mình thôi đừng nhớ mong
Mười hai bến nước biết bến nào trong
Tuy em đành phải sang ngang
Thương yêu ngày cũ chưa tan
Xin anh đừng oán trách người đi.
Thôi từ đây thôi nhé
Anh về sống âm thầm đếm thời gian
Xóa mờ dĩ vãng mến yêu.
Anh xin hãy quên đi
Cho kẻ vu quy cùng người trăm năm
Thề nguyền gắn bó thủy chung muôn đời.
Từ nay thôi đành thương gọi cố nhân
Người đây kẻ đấy cách mấy đò ngang
Đôi ta nào phải thiên duyên
Gieo chi lời trách ưu phiền
Xin thương giùm phận gái thuyền quyên.
5. Mãi tìm nhau
"Biết nhớ em nhiều cũng thế thôi
Nhớ em em có nhớ gì tôi
Từ nay vui với đời sương gió
Vui với rượu nồng với chính tôi."
Hôm nay chúng mình không còn gặp nhau
Bao đêm ngồi nhớ nhung ôi là sầu
Tình buồn như lá vàng rơi còn gì đâu nữa anh ơi
Duyên kiếp giờ mình chia hai lối.
Em ơi nhớ gì khi mình gặp nhau
Em nâng tà áo bước chân thẹn thùng
Ngập ngừng anh muốn làm quen
Một lời tha thiết trao em
Nhưng nói hoài mà chẳng nên lời.
Hôm nay người xưa vẫn còn ở đây
Kỷ niệm xưa sống lại một ngày
Cho nhau tìm về giây tình ái
Anh ơi chúng mình chẳng được gần nhau
Ví bằng nước trôi qua cầu
Ôm trăng sầu mắt lệ thương đau.
Mai đây chúng mình không còn gặp nhau
Non cao biển lớn biết đâu mà tìm
Tìm người như thể tìm chim
Chim bay miền bắc xa xôi
Anh đi tìm biển nam trọn đời.
6. Ngày xưa anh nói
Ngày xưa anh nói anh thương có em thôi không ai ngoài em nữa
Ngày xưa anh nói em như áng mây trôi theo anh về cuối trời
Muôn kiếp xây đời dựng lều hoa bên suối, sống cho nhau mà thôi
Những lúc sương chiều rơi và khi gió lơi
rồi muà đông băng giá em không ngại sầu côi
Ngày xưa anh nói không mơ ước cao sang hay cung vàng gác tía
Ngày xưa anh nói anh mơ có em thôi cho tim hoà tiếng đời
Ðôi bóng chim trời quyện vào nhau bay mãi tới phương xa nào đâu
đón ánh sao tình yêu buồn vui có nhau
Ðể ngàn câu thương nhớ xanh thắm màu nhớ thương
Thời gian đi qua bao muà trăng
khoác áo hoa rừng xanh
anh theo lớp quân hành
đi xây đắp thanh bình.
Từng đêm trông sao nhắc tên anh
sao ơi sáng ngời thêm soi qua lòng đất mẹ lại buồn thủi não nề
Ngày xưa anh nói tuy xa cách đôi nơi nhưng hai người một lối
Ngày xưa anh nói em ơi có chia phôi mới biết tình lâu dài
Chinh chiến tan rồi đẹp mùa vui xác pháo thắm tô trên thềm hoa
Những gió mưa buồn xưa chìm theo giấc mơ
Chọn đời cho thương nhớ muôn kiếp trọn nhớ thương
7. Người phu kéo mo cau
Trò chơi thuở bé, anh ưa kéo mo cau
Chở em khắp ngõ vườn
Cô bé mỹ miều cười run run bờ vai
Tay ôm chắc vành mo.
Chiếc tàu mo nhỏ bé
Anh giả người phu xe, hỏi đi đâu bé à
Em trả lời, nhà em ở cuối thôn
Mo cau anh lại kéo làm vui cô gái nghèo.
Trò chơi ngày ấy theo năm tháng buông xuôi
Giờ em quên mất rồi
Mưa đổ liên hồi, kỷ niệm xưa mồ côi
Anh lưu luyến đầy vơi.
Chiếc tàu mo mòn mỏi nay chẳng còn ra chơi
Giờ đây em lấy chồng
May áo hồng bỏ cuộc chơi ngóng trông
Mo cau anh một bóng ngồi nghe sao thắt lòng.
Em ơi, em ơi chuyện xưa chuyện cũ theo gió chiều mênh mông
Khi em sang sông làm sao mà biết trời tan vì đêm mưa
Em ơi, em ơi chuyện xưa chuyện cũ đâu có ngờ chia ly
Khi em vu quy làm sao em chợt nghĩ chuyện mo cau đáng gì.
Hỏi ai còn nhớ tên phu kéo mo cau
Chở rong cô khách nghèo
Nay đã hết rồi tuổi thơ tìm đâu
Nghe tan tác bể dâu.
Kỷ niệm xưa hờn dỗi, anh lối mòn chở mo
Thì em say tiếng cười vui với người
Bỏ mặc phu lẻ loi ôm mo cau cằn cỗi
Tình bay xa cuối trời.
Xem thêm