Lời đăng bởi: atmin
Bài Hát: Một Mình Năm Vẫn Ổn
Trình Bày: N.A.M
Bài hát: Một Mình Năm Vẫn Ổn - N.A.M
N.Ă.M Art.
Mỗi ngày một mình ta làm tất cả không cần hơi ấm của ai đâu
Vì ta đâu biết trong 7 tỉ người rồi người nào sẽ cần nhau
Hãy chỉ tìm ta lúc cô đơn rồi bỏ mặc ta lại một mình
Là trò tiêu khiển tôi không hơn... chờ khi kết thúc một chương trình
Nhạc tắt đèn lên rèm đã buông xuống không còn sân khấu này của ta
Nụ cười thật lòng mày ở nơi đâu chắc ngày đó giờ đã xa
Một mình ngắm nhìn dòng người qua lại rồi cứ lên xe mình ta về
Một mình ta cười, một mình ta vui vẽ lên khuông mặt như tên hề
Tình cảm đó vứt vào góc tối, đừng cố bước ra cùng ngày mai
Ngọt ngào của ta bạn dấu ở đâu khi tôi đang sống trong sợ hãi
Tôi là kẻ hầu, tôi là người hạ để bạn cười vui khi bạn buồn
Và bạn ở đâu? tôi đang vấp ngã một chút tình cảm cũng chẳng tuông
Cứ sống thế này đến khi tắt thở vì đâu ai cần ta nữa đâu
Ta là trò vui cần đến hết đi lúc nào cũng vậy khi bắt đầu
Phải cố gắng cười vì tim còn đập chứ chẳng tha thiết điều gì nữa
Chờ đến một ngày ngắm mắt buông xuôi tất cả mọi thứ theo cơn mưa
Mỗi ngày nhìn họ hạnh phúc bên nhau nếu nói thực sự tôi cần lắm
Nhưng rồi lòng tin cũng dần mài mòn người đến kẻ đi qua bao năm
Ta không giàu sang không đủ vật chất nhưng không đứng sau về tình cảm
Không hề trách ai rồi chỉ âm thầm... về tất cả việc mình làm
Ai sẽ ở lại tay ta không buông và luôn cần ta khi đêm lạnh
Ai sẽ luôn cười vì ta, vì họ, vì tình yêu này luôn bên cạnh
Ai sẽ là người động viên dù chỉ là "Anh ơi hãy cố lên!"
Ai sẽ cần K vài dòng tin nhắn ừ dù nó có hơi sến
Cũng đã từng được, cũng đã từng có nhưng chỉ yêu ảo mình khùng thiệt
Vậy mà cũng tin trong khi mọi thứ về người ấy mình không biết
Cũng đã từng yêu, cũng đã hi vọng rồi tình cũng bay theo thời gian
Ta lại một mình viết dòng lyric nỗi buồn thiên bẩm mà trời ban
Không còn muốn viết vì nhạc không hay thì viết làm gì cho tốn công
Và rồi một ngày ta bị lãng quên giữa bể phồn hoa và chốn đông
Yêu người ta có thích người ta thì giữ trong lòng đừng nói ra
Vì tiếng yêu là dao hai lưỡi có thể giết chết tình bạn ta
Một mình ta cười, một mình ta vui đâu cần ai đến cùng làm trò
Tự nhìn vào gương vẽ lên khuông mặt một nụ cười hề màu đỏ
Một mình ta bước trên phố Sài Gòn dù mưa chưa dứt ta vẫn thích
Vì khi ta khóc sẽ không ai biết để hết cơn mưa là vở kịch
Một mình ta ngồi nơi cà phê đó để lại một mình trên đường về
Tình yêu xa xỉ không dành cho ta hãy cứ an phận là tên hề
Người đó sẽ đến gần ngay trước mặt gỡ bao nút thắt ta cột tình
Mong ngày em đến em là người đó nhưng em là ai khi một mình?
Em là ai?
Xem thêm