Lời đăng bởi: atmin
Bài Hát: Nhạt
Trình Bày: Trini
Bạc như vôi lạnh như nỗi chết, bao nhiêu men cho được say
Được yên ngủ như trẻ thơ, được thiếp mãi không gì lay dậy
Nhạt như men nhạt như nước lã, có thương thêm cũng vậy thôi
Nhạt như màu tang như nhà hoang như lòng hết đa mang
Giờ thiêng khi đến đâu cần xin, ai hơi đâu cho điềm báo
Mưa đi! Mưa hồng hoang về đi, mưa suốt ngày mưa suốt mùa
Chẳng cần khóc có mưa làm thay, ô ô hay ta đang cười
Từ phía trống không rồi ta nhìn thấy hết thấy suốt
Nhìn trong tâm tàn dư bão tố ta lau đi cho lòng trơn
Chẳng yên được như trẻ thơ rồi thắp đuốc đi tìm dấu người
Tìm không ra làm sao thấy nữa, đã buông trôi đã lạc nhau
Lạc lưng chừng cơn điên rồ kia, lưng chừng nỗi tang thương
Thì xa xa nữa muôn trùng xa, xa thêm đi cho thật xa
Phai đi trong mang mưa dở dang đây khối tình chưa chết này
Một hồn bướm khẽ bay vèo thôi không ai hay không ai cần
Thoát đã hết trăm ngày tan vào bóng tối bóng tối
Xem thêm