Lời đăng bởi: atmin
Bài Hát: Nơi Ta Sống
Trình Bày: Long Nón Lá, Mikelodic, RAP VIỆT
Ở nơi ta sống dân cư không đông
Họ quý trọng nhau ở tấm lòng
Ở nơi ta sống họ cất công lao động
Chứ có phải là đơn giản để chấm công kịa
Sáng dậy sớm gắng cày cuốc
Để mà có chén cơm ăn vào ấm lòng
Và họ coi nhà là tổ ấm
Chứ không phải nhà giam để gánh còng kịa
Có vợ chờ chồng có mẹ chờ con
Lúa mạ ngoài đồng
Cần bàn tay của ta vun trồng
Gió ngã chiều tà tiếng quạ ngoài xa
Bài ca năm ấy còn vang
Ở nơi ta sống ông cha ta dạy à
Tổ tông cất công gầy dựng, bao nhiêu xương máu
Chiến công thầm lặng, để có chỗ hôm nay ngươi đứng
Nên biết ơn chén cơm ngươi bưng
Đó là công biết bao người dựng
Đừng than đời bất công
Khi ngươi đang bất động
Cuộc sống này bất an
Khi ngươi nhìn đời thất vọng
Đây là khu mà ta sống nà
Đèn đường chưa có nhưng tâm ta sáng
Đây là khu ta sống nà
Còn không có con đường để đi lên đi xuống
Nhưng mà nơi ta sống không ai than van họ vẫn hiên ngang trên cánh đồng
Nếu mà hèn nhát trọng trách hai vai
Không ai gánh gồng
♪
Cho những kẻ còn bất hạnh
Đi tìm vùng đất lành (yeah, ha!)
Cho những kẻ còn tha hương
Tìm cuộc sống màu hường (yeah, ha!)
Cho những đứa trẻ mồ côi
Đang trở thành con mồi (yeah, ha!)
Cho những điều màu đen tối
Diễn ra ở trên đời (yeah-yeah-yeah-yeah-ah-o)
Nơi ta sống, họ coi tiền là giấc mơ
Xe nhà cửa là danh vọng
Nơi ta sống, đua nhau học cái cách chơi
Con số to được coi trọng
Nơi ta sống, họ phải sinh tồn trên Internet
Tuổi ba mươi kiếm cô vợ đẹp
Ra ngoài nếm hào quang rực rỡ
Về nhà bốn bức tường chật hẹp
Nơi ta sống không còn nghe chim hót
Chỉ nghe miệng đời ví von
Mất bao lâu để họ tỉnh ngộ ra
Rằng loài người tí hon
Mà nếu có lòng tham đừng đòi công bằng
Ở đây họ sinh ngôn ngữ kiệm lời
Sinh ra thằng con không nói không rằng (yeah)
Đắm chìm vào tệ nạn, họ săn lùng cảm xúc thăng hoa
Cuộc chơi không hồi kết, đi tăng một tăng hai tăng ba
Yeh-yeh-yeh-yeh-yeh-yeh-ah-ah
Nghe tiếng khóc than nơi trần gian
Chẳng điều gì phải lo
Cứ đổ lỗi là do ông trời
Vì đồng tiền giằng co
Nó đau đớn không nói nên lời
Tự hỏi rằng mình thực sự sống chưa
Có đứa trẻ mười sáu đã trải qua đủ ngọt bùi đắng chua
Đời sống khốn khó
Đó là chuyện thường tình
Có chi đâu lạ đời, ta vứt sau lưng
Nên là ngưng than vãn
Với những khó khăn ngươi đang mang
Hôm nay ta sống ở trong bình an
Ông cha ta đổi bằng tánh mạng
Hu-ho-oh-oh-oh-ho-oh-oh
Oh-oh-oh-oh-oh-oh-ho-ho
Xem thêm