Lời đăng bởi: atmin
Bài Hát: Sinh Mệnh
Trình Bày: Nhật Hoàng
Lại là 1 chuỗi vòng lặp không biết nên căm thù hay phải ghét
Rồi kìm nén cơn giận dữ với những người đang còn gặp
Sao so sánh nổi những sai lầm kia
Càng không tránh khỏi một mớ hỗn độn ở sâu trong nơi tiềm thức
Cộng thêm những quyết định bắt người đàn ông phải đánh đổi
Tao chưa sẵn sàng man!
Sao phải sẵn sàng để chịu đựng những cú đấm rồi bị mọi người ghét bỏ
Hàng trăm lời miệt thị xem cuộc đời tao như trái bóng để ghi bàn nhưng bàn nào cũng thắng kể cả việt vị
Cơ thể tinh thần chưa bao giờ là ổn
Gia đình bạn bè chưa bao giờ là ổn
Bữa cơm hằng ngày chưa bao giờ là ổn
Đầu óc thằng này chưa bao giờ là ổn cả
Tao cũng muốn chạy trốn mà
Trong mắt tao bây giờ tất cả mọi người họ đều là đồ khốn cả
Tao dần bất lực cộng với áp lực bị số phận này áp bức
Đến bao giờ thì tao mới được bọn mày buông tha
Cảm thấy tuyệt vọng về cái gia đình này, viết về cha mình để mà ra trình bày
Luôn luôn say xỉn ở bên ngoài để che giấu ở bên trong sự hoảng sợ
Về những khoản nợ căn nhà bị đem đi thế chấp, tương lai 2 chữ là bế tắc
Nhiều lúc muốn khoe ba bằng khen nhưng ổng lại giật rồi xé mất
Số phận dày vò và sự thật quá đắng cay nên không biết đến bao giờ tao mới thấy được thiên đường
Nghe lời mẹ dặn dù đời này có đớn đau nhưng con trai phải cố lên và trở nên thật kiên cường
Xin lỗi mẹ ơi nhưng con không làm được, số phận là thế nên con phải càng vượt
Biết đời là thế như bông hoa đã tàn úa nhưng sức sống của nó thì lại không ràng buộc
Ít ra tao vẫn còn chị hai, tao và chị tao rồi sẽ ổn x3.14
Ai ban cho ta sinh mệnh này đây
Sao bao lâu nay người lại đọa đày?
Ta nên chạy trốn hay đứng lại
Rồi ta chấp nhận số phận an bài
Bóng tối cứ thế gặm chặt đôi vai
Run lên vì những vết thương chưa lành lại
Phải mất bao lâu để quên
Phải mất bao lâu để đứng lên
Đi tìm bình yên ta cần bình yên
Đâu đó khoảng chừng là 9-10h đêm chị tao trở về vẻ mặt kiệt sức than thở
Tao vừa mất việc rồi có vẻ rất thiệt thòi
Thôi bà ngủ miếng đi giờ cũng chắc mệt rồi
Nén cục tức chị ngặm chặt bờ môi
Tự giằng vặt 1 lúc phải chấp nhận rồi thôi
Bởi vì lắm lúc nhiều ấm ức phải gắng sức hàn gắn hết những vết nứt phải chấm dứt phải kết thúc
Rầm rầm rầm, đó là tiếng đập phá chứ không phải tiếng gõ cửa
Ba tao lao vào với gương mặt như lửa đỏ
Hình như ai đang đứng đằng sau tao cũng không rõ nữa
Con My đâu rồi? Tiền lương mày đâu đưa cho tao đi trả nợ!
Họ đòi tiền tao khắp cả chợ, chị tao cau có rồi sau đó lao thẳng về phía ba tao
Rồi 1 cái tát, ai đang đứng đó cũng giật mình rồi bàng hoàng
Ông bỏ nhà ra đi còn dắt thêm con * lấy tư cách gì bước về nhà này làm loạn
Chưa kịp hoàn hồn chị chạy thẳng vào trong bếp lục tung hết mọi ngóc ngách còn nước mắt thì giày dụa
Xong không biết từ đâu ra là 1 chai thuốc trừ sâu
Hôm nay con bất hiếu với ba con không muốn được thứ tha con nhận ra đã đến lúc mình từ nhau
Đời là bể khổ vậy qua đời là hết khổ à?
Ta sinh ra gây đau thương sau vết mổ mà
Bao nhiêu năm làm người đem hết đổ à
Đối diện nghịch cảnh mới biết ta yếu ớt
Mong sự cứu rỗi 1 thế lực cứu vớt
Sinh mệnh này mỏng manh như tờ giấy
Thần chết ở khắp mọi nơi luôn sẵn sàng chờ lấy
Vậy thì ai giúp được ta?
Chỉ có chính ta mới cứu được chính ta
Chỉ có tình yêu thương mới cứu được chính ta
Trân trọng hiện tại mới cứu được chính ta
Sau đêm hôm đó chị cũng dừng cảm thán
Thuốc sâu dưới sàn tạo thành từng mảng bám
Mâu thuẫn giải quyết nhưng vẫn còn phảng phất
Đôi chân vững hơn nước mắt ngừng sản xuất
Học cách yêu thương trước khi quá muộn
Trân trọng hiện tại trước khi quá muộn
Xin hãy hành động trước khi quá muộn
Xem thêm