Lời đăng bởi: atmin
Bài Hát: Vài
Trình Bày: MINHH, Xavia
Ly cà phê vào mỗi buổi sáng như hằng ngày
Nắng nhẹ buông ánh vàng ở trên tán lá đang nhẹ bay
Dựng chân chống xe xuống rồi ngồi ra ghế
Thở một làn hơi dài về những nỗi nhớ, nhiều câu chuyện còn chưa thể kể
Và đã bao lâu ta không còn nhớ về tuổi thơ
Dòng người vẫn cứ huyên náo bước qua mỗi giây
Thời gian như món trang sức không thể với lấy
Ta rơi vào trong cuộc đời với nhiều đắm say
Nhưng con tim cũng mang theo nó rất nhiều đắng cay
Phải rồi! Có vài thứ ta không hề mong
Như việc ta không còn nhỏ để chạy tồng ngồng chơi tập tầm vông
Ừ! Ai rồi cũng phải lớn, cũng phải lo cơm áo gạo tiền
Đôi khi quên đi bản thân cũng cần ưu tiên
Chỉ là do áp lực định kiến mà đành phải cố
Ngậm ngùi nước mắt lau vội bờ mi cho khô
Ta chìm vào mùi hương của trời khi ngày xanh nắng
Lại là một ngày nữa mà lòng gợi nhắc những điều xa xăm
Và giấu hoài niệm nằm trong đôi mắt, đoạn đường cũ giờ còn ai thăm
Ngày thật dài em cứ chơi vơi, thời gian như sao chẳng đợi
Mưa rơi lạnh thêm khiến trái tim em như mảnh cắt
Ừ thì đâu ai muốn sống mãi trong u sầu
Hãy cứ bước tiếp, nắng ấm sẽ ghé qua thôi
Khoảnh khắc ta quay nhìn lại những gì đã xa
Gió nhẹ hôn mái tóc như muốn xóa hết nỗi buồn đã qua
Ta ghì mình không để bản thân phải bật khóc
Ôm lấy trọn hoài niệm như món đồ chơi đã đóng đầy bụi nằm một góc
Còn ở đó là vài lời hứa, vài kỷ niệm, vài việc khiến ta nhớ mãi chẳng thể quên
Vài thứ chưa kịp thực hiện và vài nỗi đau không thể đền
Vài lần ta cứ chập chờn không nắm tay là lần cuối thấy nụ cười đó dưới áng mây
Cuộc đời này là chặng đường ta lớn lên từng ngày.
Có nên bước tiếp hay dừng lại
Mưa trôi đi bao nhiêu kí ức xưa
Giờ còn lại gì những vết xước tâm hồn em
Đời đã mang cho em quá nhiều đớn đau
Ngắm ánh chiều tàn qua mau để thôi nhớ nhung ngày sau
Hãy cứ bước tiếp, nắng ấm sẽ ghé qua thôi
Xem thêm